Hài hước và gây cấn, bộ phim Bad Genius (tựa tiếng Việt: Thiên tài bất hảo) không chỉ đề cập đến những vấn nạn học đường được lên án triệt để, mà còn là hiện thực xã hội bất công được phơi bày một cách ý nhị và tinh tế.
Bộ phim Thiên Tài Bất Hảo xoay quanh câu chuyện của những cô cậu học sinh cấp 3 và những kì thi trong cuộc đời học sinh của họ. Lynn (Chutimon Chuengcharoensukying) – một nữ sinh xuất sắc được nhận học bổng toàn phần tại ngôi trường mới mà bố cô chọn cho cô. Lynn đã gặp được người bạn đầu tiên của mình là Grace (Eisaya Hosuwan), một cô bạn vô cùng đáng yêu và ngây thơ, với niềm đam mê với môn kịch nghệ. Mọi việc bắt đầu khi Lynn chỉ bài cho Grace và cô bạn đã đủ điểm quy định để có thể tiếp tục tham gia câu lạc bộ kịch của trường. Biết được chuyện đó, Pat (Teeradon Supapunpinyo) – bạn trai của Grace – đề nghị Lynn hãy giúp đỡ cho hội học sinh nhà giàu trong những kì thi sắp tới, đổi lại, Lynn sẽ được trả tiền công khá cao cho mỗi một người được Lynn giúp đỡ vượt qua kì thi.
Sau một lần vỡ lỡ và suýt nữa bị đuổi học, những tưởng Lynn đã dừng tay trong câu chuyện gian lận thi cử đó, thì Pat và Grace lại được bố mẹ quyết định cho cả hai sang Mỹ du học. Với khả năng của Pat và Grace, cả hai tự hiểu mình không đủ khả năng vượt qua kì thi quốc tế STIC. Ngay cả Lynn cũng không thể một mình thực hiện phi vụ này, họ cần tới sự giúp đỡ của Bank (Chanon Santinatornkul) – một nam sinh có trí nhớ cực tốt nhưng cũng vô cùng chính trực và tư tưởng bài trừ gian lận thi cử.
Là bộ phim Đông Nam Á đầu tiên được chọn để mở màn cho Liên Hoan phim Châu Á New York, bạn có thể tưởng tượng được Thiên Tài Bất Hảo thật sự là một bước ngoặt lớn của nền điện ảnh Thái Lan. Bộ phim được đầu tư rất tốt từ kịch bản, diễn viên cho đến phần làm phim. Ngay cả phần nhạc nền cũng được chọn lựa kĩ càng, từng bài nhạc cổ điển vốn khô khan khó nuốt, mỗi khi nổi lên đều đem lại sự thích thú cho người xem.
Một trong những điều làm nên thành công của bộ phim, phải nói đến chiều sâu của nội dung, không chỉ đơn thuần lên án những vấn nạn nghiêm trọng trong học đường: gian lận trong thi cử, giáo viên kiếm tiền từ đề thi, phí bồi dưỡng nhà trường được tận thu dưới cái tên “phí cơ sở vật chất”… Bộ phim còn là một bức tranh phản ánh thực tế đáng buồn về sự bất công trong cuộc sống và sự chênh lệch giàu nghèo trong xã hội hiện đại.
Lynn và Bank là hai nhân vật đại diện cho tầng lớp lao động, họ phải cố gắng hết mình để có thể vuơn đến thành công và đem lại cuộc sống tốt hơn cho gia đình. Đáng tiếc, dù có thể kiếm được rất nhiều tiền từ hội học sinh nhà giàu, bản chất của câu chuyện vẫn là “làm công ăn lương” và “làm giàu cho người giàu”, khi hội học sinh thì đạt đủ điểm STIC mà không phải bỏ công sức học hành, còn Lynn và Bank thì phải đối mặt với những rủi ro mà cả hai chưa thể ngờ tới. Nếu câu chuyện vỡ lỡ, Grace và Pat vẫn là những cậu ấm cô chiêu, khi một cánh cửa đóng lại, họ vẫn còn sự hậu thuẫn từ gia đình và nhiều lựa chọn khác cho tương lai. Nhưng đối với Lynn và Bank, học hành tử tế chính là con đường duy nhất để thay đổi vận mệnh, số tiền kiếm được có thể nhiều, nhưng liệu có đáng giá khi cánh cửa đổi đời có thể sẽ khép lại mãi mãi?
Trong cuộc sống hiện thực, đó là một thực tế mà ai cũng biết, có điều không phải ai cũng có thể chấp nhận được. Một cuộc đua không công bằng không cân sức, bạn phải đi một hành trình dài để đến đích, còn điểm xuất phát của đối thủ cạnh tranh vốn chỉ là vài bước chân cách vạch đích mà thôi. Thiên Tài Bất Hảo đã phơi bày thực tế trần trụi đó một cách tinh tế hơn những gì chúng ta có thể nghĩ đến.
Trở lại với bộ phim, một điểm ấn tượng khác chính là cách đạo diễn Nattawut Poonpiriya khéo léo xây dựng những tình huống gian lận trong lúc thi một cách xuất sắc. Sự kết hợp của kĩ xảo quay chậm, tiếng đồng hồ tíc tắc vang lên, và biểu cảm khác nhau của từng nhân vật khiến khán giả như trở lại những ngày ngồi trên ghế nhà trường. Bạn đang ngồi ở rạp chiếu phim, nhưng trong lòng thì hồi hộp chờ đợi từng động tác của Lynn, theo dõi từng động tác của vị giám thị khó tính, và đếm từng giây từng phút trôi qua. Tất cả các chi tiết, góc quay, hiệu ứng âm thanh đều được chăm chút và đưa tới người xem với mục đích rõ ràng, không hề có một chi tiết dư thừa.
Các diễn viên cả chính lẫn phụ là yếu tố góp phần không nhỏ trong thành công của bộ phim. Một Lynn thông minh, trầm tính và có đầu óc tính toán mọi thứ hết sức chu đáo. Bank lại là kiểu học sinh mẫu mực trái ngược hoàn toàn với Lynn, cậu chính trực và ngây thơ hơn số tuổi của mình. Grace và Pat, những cậu ấm cô chiêu ít suy nghĩ, sẵn sàng vung tiền để những ý định của mình thành hiện thực, nhưng không có nghĩa họ là những con người xấu xa, bạn vẫn thấy ở trong họ sự ngây ngô của tuổi trẻ. Người xem sẽ rất ngạc nhiên khi thấy các diễn viên trẻ của chúng ta diễn xuất vô cùng tự nhiên và chân thật. Ngay cả những nhân vật phụ như bố của Lynn, cô hiệu trưởng… mỗi nhân vật dù xuất hiện ít hay nhiều, đều hoàn thành xuất sắc vai diễn của mình và để lại ấn tượng trong lòng người xem.
Nửa sau của bộ phim gần như chuyển sang thể loại “trộm cắp” khi bốn người bạn thực hiện phi vụ chuyển đáp án của cuộc thi STIC từ Úc về Thái Lan. Mặc dù không còn giữ được mạch phim ấn tượng và gay cấn như nửa đầu, không thể phủ nhận đội ngũ làm phim vẫn thành công trong việc đưa người xem đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Vì thời gian giới hạn của một bộ phim điện ảnh, những mâu thuẫn ở nửa sau của bộ phim được giải quyết khá đơn giản và nhanh chóng. Cho tới cuối phim, đôi bạn Lynn và Bank cũng chỉ có hai lựa chọn cho bản thân: chấp nhận số phận hoặc biến chất, dù lựa chọn thế nào thì cả hai cũng phải chấp nhận đánh đổi rất lớn. Đây là một cái kết hợp lý, nhưng với một phần mở màn hoành tráng và ấn tượng, kết thúc của Thiên Tài Bất Hảo có cảm giác hơi miễn cưỡng và mang tính lý tưởng quá cao.
Cuối cùng, bỏ qua một số cảm nhận chưa hoàn toàn vừa ý, thì đây vẫn là một bộ phim đáng xem của nền điện ảnh Thái Lan.
An Nhiên
0 nhận xét:
Post a Comment